Rừng tràm An Giang - Bản hoà ca mê hoặc của miền Tây

Là cô giáo dạy văn ở Hà Giang – nơi những dãy núi đá tai mèo nhấp nhô cao vút và những cánh đồng hoa tam giác mạch trải dài, tôi đã quen với vẻ đẹp hùng vĩ của miền Bắc.

Thế nhưng, khi đến miền Tây và đặt chân đến rừng tràm Trà Sư ở An Giang, một thế giới hoàn toàn mới đã mở ra trước mắt tôi. Nơi đây, thiên nhiên dịu dàng và sông nước trầm mặc như dang rộng vòng tay chào đón, khiến tôi không chỉ ngỡ ngàng mà còn cảm thấy vô cùng gắn bó, như gặp lại một người bạn đã thân quen từ lâu.

Miền Tây – Vùng đất thân tình, dễ mến

An Giang đón tôi bằng vẻ hiền hòa, nhẹ nhàng và sự mến khách của người dân miền Tây. Con người nơi đây, từ người lái xe, cô chủ nhà nghỉ đến những người dân giản dị bên đường, ai cũng chân thành, cởi mở. Họ trò chuyện với nhau bằng giọng nói ngọt ngào, lối nói chuyện nhẹ nhàng và hóm hỉnh, để lại trong tôi những ấn tượng khó phai.

Rừng tràm Trà Sư mùa nước nổi, phủ xanh bởi thảm bèo bồng bềnh – vẻ đẹp kỳ vĩ và nguyên sơ giữa lòng An Giang.

Rừng tràm Trà Sư mùa nước nổi, phủ xanh bởi thảm bèo bồng bềnh – vẻ đẹp kỳ vĩ và nguyên sơ giữa lòng An Giang.

Dọc đường đến rừng tràm Trà Sư, tôi đã đi qua Long Xuyên, Châu Đốc, qua những con kênh, dòng sông hiền hòa với những chiếc ghe chở đầy nông sản. Nhịp sống nơi đây khác xa với sự sôi động và xô bồ của đô thị, những chiếc xuồng ba lá nhẹ nhàng trôi dọc kênh rạch, những chiếc nhà bè nổi lững lờ trên mặt nước, từng hàng dừa nước tỏa bóng xanh mướt. Tôi nghĩ đến các em học sinh của mình và tự hỏi không biết các em sẽ nghĩ gì khi nghe những câu chuyện này. Chắc chắn, những hình ảnh về miền Tây thân thương, đậm chất mộc mạc sẽ khiến các em hiểu thêm về quê hương đất nước.

Bước vào Rừng tràm Trà Sư – Thiên nhiên như ôm lấy con người

Rừng tràm Trà Sư hiện ra trước mắt với không gian bao la, những hàng cây tràm cao vút soi bóng trên dòng nước xanh ngắt. Bước lên chiếc xuồng ba lá nhỏ, len lỏi qua dòng kênh phủ đầy bèo xanh mướt, tôi như lạc vào thế giới cổ tích, nơi thiên nhiên hiện diện bằng sự yên bình và tươi đẹp thuần khiết. Mỗi nhịp chèo nhẹ nhàng trên mặt nước, mỗi tiếng lá tràm xào xạc trong gió hay tiếng chim ríu rít từ trên cao đều tạo nên một bản hòa ca thiên nhiên đầy mê hoặc.

Chiếc xuồng ba lá nhẹ nhàng rẽ sóng, len lỏi qua những tán tràm xanh mướt, đưa du khách vào thế giới thiên nhiên yên bình và mê hoặc.

Chiếc xuồng ba lá nhẹ nhàng rẽ sóng, len lỏi qua những tán tràm xanh mướt, đưa du khách vào thế giới thiên nhiên yên bình và mê hoặc.

Người chèo xuồng là một cô gái miền Tây dễ mến, cô kể tôi nghe về rừng tràm Trà Sư như kể về ngôi nhà thân thuộc của mình. Đối với người dân nơi đây, rừng tràm không chỉ là chốn mưu sinh mà còn là niềm tự hào, là nơi họ gắn bó từ thế hệ này sang thế hệ khác. Cô chỉ cho tôi những đàn chim quý hiếm đang đậu trên ngọn tràm, như cồng cộc, cò trắng và cả những loài chim di cư mùa nước nổi. Tôi nghĩ về những câu chuyện sẽ kể cho học sinh khi trở lại lớp học – về một miền Tây sông nước với những loài chim đẹp lạ, về cuộc sống hiền hòa nhưng giàu cảm xúc của con người nơi đây.

Góc nhìn từ Đài Quan Sát – Cả một vùng đất bao la

Sau chuyến đi xuồng xuyên rừng, tôi lên đài quan sát để ngắm nhìn toàn cảnh rừng tràm. Từ trên cao, tôi có thể thấy cả một bức tranh thiên nhiên sống động trải dài, những con rạch nước lấp lánh dưới ánh mặt trời len lỏi giữa màu xanh ngút ngàn của rừng tràm. Một vẻ đẹp yên bình, bao la hiện lên rõ rệt trước mắt, làm cho lòng tôi như rộng mở, hân hoan.

Những đàn chim trắng muốt vút lên bầu trời, tạo nên khoảnh khắc kỳ diệu giữa không gian bao la của rừng tràm Trà Sư.

Những đàn chim trắng muốt vút lên bầu trời, tạo nên khoảnh khắc kỳ diệu giữa không gian bao la của rừng tràm Trà Sư.

Đứng giữa thiên nhiên xanh ngát ấy, tôi nghĩ về những hình ảnh sẽ kể lại cho học trò. Những điều này, chắc chắn sẽ giúp các em có thể tưởng tượng rõ nét hơn về một miền Tây thật khác biệt với vùng núi cao, nơi mà không gian bao la, tươi xanh của thiên nhiên như lan tỏa vào từng hơi thở.

Thưởng thức ẩm thực Tây – Dân dã và đậm đà

Chuyến đi trở nên trọn vẹn hơn khi tôi được thưởng thức những món ăn dân dã, đậm chất miền Tây. Cảm giác ngồi dưới bóng cây tràm, nhấm nháp miếng cá lóc nướng trui thơm nức, cuộn cùng rau sống chấm nước mắm pha đậm đà thật sự làm say lòng người. Lẩu cá linh bông điên điển, bánh xèo giòn rụm cùng vô vàn món ăn miền Tây khiến tôi cảm nhận trọn vẹn sự phong phú và tinh tế của ẩm thực sông nước.

Cá lóc nướng trui thơm lừng bên dòng nước rừng tràm – hương vị ẩm thực dân dã đặc trưng làm say lòng bao du khách.

Cá lóc nướng trui thơm lừng bên dòng nước rừng tràm – hương vị ẩm thực dân dã đặc trưng làm say lòng bao du khách.

Tôi thầm nghĩ, chắc chắn các em học sinh của mình sẽ thích thú khi nghe về những món ăn lạ lẫm này. Những món mà có thể các em chưa từng thấy, nhưng chúng chứa đựng biết bao tình cảm của người dân miền Tây dành cho quê hương, xứ sở của mình.

Vẻ đẹp văn hoá và tấm lòng người miền Tây

Ở miền Tây, tôi còn được nghe về những lễ hội sông nước đầy màu sắc và niềm tin. Người dân miền Tây không chỉ sống nhờ thiên nhiên mà còn biết tôn thờ và bảo vệ thiên nhiên bằng cả tấm lòng. Các lễ hội như đua ghe ngo, lễ vía Bà Chúa Xứ, hay những câu chuyện kể về sông Hậu, sông Tiền đều mang đậm chất văn hóa và tinh thần phóng khoáng của vùng đất này.

Tôi mường tượng về những gì sẽ chia sẻ với học sinh, để các em có thể hiểu rằng, dù là miền núi phía Bắc hay miền sông nước phía Nam, ở đâu cũng có những con người gắn bó với thiên nhiên, yêu thương và bảo vệ vùng đất mà họ sinh sống.

Rừng tràm Trà Sư – Một kỷ niệm đáng nhớ và đầy ý nghĩa

Chuyến đi An Giang, đến với rừng tràm Trà Sư, đã để lại trong tôi nhiều cảm xúc và kỷ niệm đáng nhớ. Từ vẻ đẹp hoang sơ của rừng tràm, những âm thanh sống động của thiên nhiên, đến sự gần gũi, chân tình của người dân, tất cả đều ghi sâu vào tâm trí tôi. Tôi đã hiểu thêm về một vùng đất, về cuộc sống giản dị nhưng phong phú của người miền Tây.

Sự chân chất và thân thiện của người dân miền Tây – nét đẹp bình dị và gần gũi của vùng đất An Giang.

Sự chân chất và thân thiện của người dân miền Tây – nét đẹp bình dị và gần gũi của vùng đất An Giang.

Khi trở về, tôi sẽ mang theo những câu chuyện giản dị nhưng sâu sắc của miền Tây sông nước, kể cho các học trò nghe về một nơi mà thiên nhiên và con người hòa quyện, nơi cuộc sống yên bình và đậm đà tình nghĩa. Những kỷ niệm này không chỉ giúp tôi thêm yêu đất nước mà còn là bài học sống động cho chính tôi và những thế hệ học trò. Miền Tây – An Giang – Rừng tràm Trà Sư, nơi lưu giữ một phần tâm hồn tôi.