Từ tháng 7/2025, bản đồ hành chính Việt Nam đã chính thức có nhiều thay đổi quan trọng sau đợt sáp nhập các tỉnh thành trên cả nước. Một trong những câu hỏi được nhiều người quan tâm là "tỉnh nào sau sáp nhập không có biển?". Bài viết dưới đây sẽ cho bạn câu trả lời.
Theo đó, Việt Nam sẽ có tổng cộng 13 tỉnh/thành phố không giáp biển, bao gồm cả các đơn vị hành chính mới được thành lập và các tỉnh được giữ nguyên.
Sau khi quá trình sắp xếp lại các đơn vị hành chính hoàn tất, danh sách các tỉnh thành không có đường bờ biển được xác định rõ ràng. Con số 13 này được cấu thành từ 7 tỉnh/thành phố mới được hình thành sau sáp nhập và 6 tỉnh/thành phố được giữ nguyên hiện trạng do có vị trí địa lý đặc thù, nằm sâu trong nội địa.
Tuyên Quang là tỉnh không có biển sau sáp nhập với Hà Giang. (Ảnh: Internet)
Đây là những đơn vị hành chính mới được thành lập từ việc hợp nhất các tỉnh lân cận. Tất cả các tỉnh thành mới này đều có vị trí nằm trong nội địa, không giáp biển.
Tỉnh Tuyên Quang (mới): Được hợp nhất từ tỉnh Hà Giang và tỉnh Tuyên Quang cũ.
Tỉnh Lào Cai (mới): Hình thành sau khi sáp nhập tỉnh Yên Bái và tỉnh Lào Cai cũ.
Tỉnh Thái Nguyên (mới): Là kết quả của việc sáp nhập tỉnh Bắc Kạn và tỉnh Thái Nguyên cũ.
Tỉnh Phú Thọ (mới): Được hợp nhất từ ba tỉnh Vĩnh Phúc, Hòa Bình và Phú Thọ cũ.
Tỉnh Bắc Ninh (mới): Sáp nhập từ tỉnh Bắc Giang và tỉnh Bắc Ninh cũ.
Tỉnh Đồng Nai (mới): Hình thành từ việc hợp nhất tỉnh Bình Phước và tỉnh Đồng Nai cũ.
Tỉnh Tây Ninh (mới): Hợp nhất từ tỉnh Long An và tỉnh Tây Ninh cũ.
Cao Bằng là một trong các tỉnh không sáp nhập và vốn không có biển. (Ảnh: Internet)
Bên cạnh các đơn vị hành chính mới, 6 tỉnh/thành phố sau đây được giữ nguyên và vốn không có đường bờ biển bao gồm:
Cao Bằng
Điện Biên
Lai Châu
Lạng Sơn
Sơn La
Thành phố Hà Nội
Đây là những tỉnh/thành phố có vị trí địa lý đặc thù, phần lớn nằm sâu trong nội địa thuộc vùng Tây Bắc, Đông Bắc và trung tâm của Đồng bằng Bắc Bộ là Thủ đô Hà Nội.
Việc không có biển thường được xem là một bất lợi trong việc phát triển kinh tế biển và dịch vụ cảng. Tuy nhiên, các tỉnh thành này lại sở hữu những tiềm năng và lợi thế riêng biệt, đặc biệt là sau khi sáp nhập để mở rộng quy mô.
Trung tâm Chính trị - Kinh tế: Thủ đô Hà Nội là ví dụ điển hình nhất, dù không có biển nhưng lại là trung tâm đầu não về chính trị, kinh tế, văn hóa và giáo dục của cả nước, có vai trò kết nối toàn bộ khu vực phía Bắc.
Thủ phủ Công nghiệp: Các tỉnh mới như Thái Nguyên, Bắc Ninh, Đồng Nai sau sáp nhập trở thành những "siêu tỉnh công nghiệp" với nhiều khu công nghiệp lớn, thu hút vốn đầu tư FDI và là mắt xích quan trọng trong chuỗi cung ứng toàn cầu.
Kinh tế Cửa khẩu: Các tỉnh như Lào Cai, Lạng Sơn, Cao Bằng, Điện Biên có lợi thế lớn trong việc phát triển kinh tế biên giới, giao thương hàng hóa với Trung Quốc và Lào.
Du lịch sinh thái và văn hóa: Vùng Tây Bắc và Đông Bắc với các tỉnh Sơn La, Lai Châu, Tuyên Quang sở hữu cảnh quan thiên nhiên hùng vĩ và bản sắc văn hóa dân tộc độc đáo, là điểm đến hấp dẫn cho du lịch khám phá, mạo hiểm.
Việc sáp nhập đã tạo ra các không gian phát triển lớn hơn, giúp các tỉnh không có biển quy hoạch lại vùng sản xuất, khu công nghiệp và hành lang kinh tế một cách đồng bộ, tối ưu hóa nguồn lực để tạo ra sức bật phát triển mạnh mẽ trong giai đoạn mới.