Những tiêu chí xếp hạng cơ sở lưu trú du lịch
02/07/2024
14/06/2024
Định nghĩa về khu du lịch
Khu du lịch là khu vực có ưu thế về tài nguyên du lịch, được quy hoạch, đầu tư phát triển nhằm đáp ứng nhu cầu đa dạng của khách du lịch. Khu du lịch bao gồm khu du lịch cấp tỉnh và khu du lịch quốc gia (Khoản 6 Điều 3 Luật Du lịch 2017)
Khác với định nghĩa về khu du lịch ở Luật Du lịch 2005, Luật Du lịch 2017 không quy định về hiệu quả kinh tế của khu du lịch, ngoài ra, Luật Du lịch 2005 không quy định rõ loại hình khu du lịch ở khái niệm nhưng quy định ở điều kiện công nhận khu du lịch là có hai loại hình khu du lịch: khu du lịch quốc gia và khu du lịch địa phương (Điều 23 Luật Du lịch 2005), mặt khác, Khoản 6 Điều 3 Luật Du lịch 2017, cụm từ khu du lịch địa phương được thay thế bằng khu du lịch cấp tỉnh, về cơ bản là không khác nhau tuy nhiên khu du lịch cấp tỉnh có phần rõ ràng hơn về khái niệm.
Một số khu du lịch nổi tiếng ở Việt Nam: Khu du lịch sinh thái Hồ Ba Bể, Khu du lịch Tam Cốc – Bích Động, Khu du lịch Phong Nha Kẻ Bàng, Khu du lịch phố cổ Hội An, Khu du lịch sinh thái biển đảo Phú Quốc,....
Điều kiện công nhận khu du lịch
Căn cứ Khoản 1 Điều 26 Luật Du lịch 2017 (được hướng dẫn bởi Điều 12 Nghị định 168/2017/NĐ-CP), điều kiện công nhận khu du lịch cấp tỉnh được quy định như sau:
“1. Có ít nhất 01 tài nguyên du lịch cấp tỉnh; có ranh giới xác định trên bản đồ địa hình do cơ quan có thẩm quyền xác nhận. Tỷ lệ bản đồ phụ thuộc vào yêu cầu quản lý và địa hình khu vực.
đ) Có hệ thống thu gom và biện pháp xử lý rác thải; có hệ thống thu gom, xử lý nước thải sinh hoạt hoặc hệ thống thu gom nước thải sinh hoạt liên thông với hệ thống xử lý nước thải tập trung theo quy định của pháp luật về bảo vệ môi trường; bố trí nhân lực làm vệ sinh môi trường;
So với Luật Du lịch 2005, quy định ở Luật Du lịch 2017 có sự rõ ràng, cụ thể hơn về điều kiện. Trong khi Luật Du lịch 2005 chỉ quy định cần phải đáp ứng các điều kiện như: Có tài nguyên du lịch hấp dẫn; có diện tích tối thiểu là hai trăm héc ta; có khả năng bảo đảm phục vụ tối thiểu một trăm nghìn lượt khách du lịch một năm; đáp ứng các quy định tại khoản 4, khoản 5 và khoản 6 Điều 6 Nghị định 92/2007/NĐ-CP (Khoản 2 Điều 24 Luật Du lịch 2005 được hướng dẫn bởi Điều 8 Nghị định 92/2007/NĐ-CP) thì ở Luật Du lịch 2017, điều kiện đầu tiên để được công nhận là khu du lịch cấp tỉnh là phải có ít nhất 01 tài nguyên du lịch cấp tỉnh; có ranh giới xác định trên bản đồ địa hình do cơ quan có thẩm quyền xác nhận.
Tỷ lệ bản đồ phụ thuộc vào yêu cầu quản lý và địa hình khu vực. Đi kèm những điều kiện trên, phải có kết cấu hạ tầng, cơ sở vật chất kỹ thuật, dịch vụ đáp ứng nhu cầu lưu trú, ăn uống và các nhu cầu khác của khách du lịch, bao gồm: hệ thống điện nước, các cơ sở kinh doanh dịch vụ ăn uống, mua sắm đạt tiêu chuẩn; có nội quy, hệ thống biển chỉ dẫn, biển báo, thuyết minh về khu du lịch; phải cung cấp được dịch vụ thuyết minh, hướng dẫn du lịch. Phải có kết nối với hệ thống hạ tầng giao thông, viễn thông quốc gia và đáp ứng được điều kiện về an ninh, trật tự, an toàn xã hội, bảo vệ môi trường.
Căn cứ Khoản 2 Điều 26 Luật Du lịch 2017 (được hướng dẫn bởi Điều 13 Nghị định 168/2017/NĐ-CP), điều kiện công nhận khu du lịch cấp tỉnh được quy định như sau:
“1. Có ít nhất 02 tài nguyên du lịch, trong đó có tài nguyên du lịch cấp quốc gia; có ranh giới xác định trên bản đồ địa hình do cơ quan có thẩm quyền xác nhận. Tỷ lệ bản đồ phụ thuộc vào yêu cầu quản lý và địa hình khu vực.
Điều kiện đầu tiên để được công nhận khu du lịch cấp quốc gia là phải có 02 tài nguyên du lịch, trong đó có tài nguyên du lịch cấp quốc gia, phải nằm trong danh mục các khu vực tiềm năng phát triển du lịch quốc gia, có ranh giới xác định trên bản đồ địa hình do cơ quan có thẩm quyền xác nhận. Tỷ lệ bản đồ phụ thuộc vào yêu cầu quản lý và địa hình khu vực.
Khác với Luật Du lịch 2017, Luật Du lịch 2005 quy định cần có tài nguyên du lịch đặc biệt hấp dẫn với ưu thế về cảnh quan thiên nhiên có khả năng thu hút nhiều khách du lịch và có diện tích tối thiểu là một nghìn héc ta trong đó có diện tích cần thiết để xây dựng các công trình, cơ sở dịch vụ du lịch phù hợp với cảnh quan, môi trường của khu du lịch; có kết cấu hạ tầng, cơ sở vật chất - kỹ thuật du lịch đồng bộ, có khả năng bảo đảm phục vụ ít nhất một triệu lượt khách du lịch một năm, trong đó có cơ sở lưu trú và dịch vụ du lịch cần thiết phù hợp với đặc điểm của khu du lịch (Khoản 1 Điều 24 Luật Du lịch 2005).
Luật Du lịch 2017 quy định rõ hơn về kết cấu hạ tầng, cơ sở vật chất kỹ thuật, dịch vụ và phải có kết nối với hệ thống hạ tầng giao thông, viễn thông quốc gia cũng như phải đáp ứng được điều kiện về an ninh, trật tự, an toàn xã hội, bảo vệ môi trường thì mới được công nhận là khu du lịch quốc gia.
Thực hiện biên tập: Cử nhân Luật học Dương Thị Hà Anh
Hiệu đính bởi Luật gia Trần Việt Dũng, Phó Tổng giám đốc Crystal Bay Tourism Group