Ngỡ ngàng trước “ngọn đuốc đỏ” 40 năm tuổi tại Vĩnh Phúc

Cây gạo cô đơn – tên gọi thân thương của người dân – là cây gạo hơn 40 năm tuổi, đứng lặng lẽ bên bờ đê tả sông Hồng thuộc xã Liên Châu, huyện Yên Lạc, Vĩnh Phúc.

Theo báo Tuổi trẻ, giữa những ngày tháng Tư rực rỡ, khi sắc xuân vẫn còn vương vấn và mùa hè đang dần gõ cửa, cây gạo cô đơn ở xã Liên Châu (Yên Lạc, Vĩnh Phúc) bất ngờ bung nở như một ngọn đuốc khổng lồ rực cháy nơi dốc đê dẫn vào Trường tiểu học Liên Châu. Đứng sừng sững bên bờ đê tả sông Hồng, cây gạo như một biểu tượng của sức sống mãnh liệt và vẻ đẹp mộc mạc giữa vùng quê yên bình.

 

 

Không giống như sự e ấp của hoa mai, hoa đào hay sự dịu dàng của hoa ban, hoa gạo mang một vẻ đẹp riêng – mạnh mẽ, nồng nàn và đầy kiêu hãnh. Những bông hoa to, đỏ rực như lửa, từng cánh hoa dày, khỏe khoắn bung nở không chút do dự. Nhìn từ xa, cả tán cây như một đám cháy rực giữa nền trời trong xanh, khiến ai đi qua cũng phải ngẩn ngơ dừng lại, ngước nhìn, rồi lặng người trước vẻ đẹp vừa lạ lẫm vừa thân quen ấy.

Suốt mùa đông, cây gạo gần như “ngủ yên”, trút bỏ toàn bộ lớp lá xanh, đứng trơ trọi như một thân gỗ già nua cằn cỗi. Nhưng khi tiết trời chuyển mình, gió xuân thổi về, sức sống tiềm tàng bỗng trỗi dậy mãnh liệt. Những nụ hoa ẩn mình suốt nhiều tháng trời nay bắt đầu hé mở, từng bông, từng bông lần lượt bung nở. Chỉ trong một thời gian ngắn, cây gạo như hồi sinh, chuyển mình thành biểu tượng sống động của sự tái sinh và tuần hoàn tự nhiên.

Cây gạo cô đơn cao khoảng 10 mét, từ gốc chia làm bốn thân nhánh vươn ra theo bốn hướng, cân đối như một búp sen đang nở. Vào thời điểm hoa nở rộ, mặt đất dưới tán cây nhuộm thắm sắc đỏ của những cánh hoa rơi. Dọc theo con lạch nhỏ bên cạnh, từng cánh hoa gạo nhẹ nhàng trôi theo dòng nước, phản chiếu dưới ánh nắng như những mảnh lửa nhỏ lập lòe, tạo nên một khung cảnh vừa nên thơ, vừa trầm mặc.

 

 

Không chỉ mang vẻ đẹp thị giác, hoa gạo còn có giá trị trong y học cổ truyền. Theo Đông y, hoa gạo có vị ngọt, tính mát, có tác dụng thanh nhiệt, giải độc, cầm máu, và hỗ trợ điều trị các bệnh về tiêu hóa như lỵ, tiêu chảy, xuất huyết... Chính vì vậy, vào mùa hoa nở, người dân thường tranh thủ nhặt hoa rụng về phơi khô, tích trữ làm thuốc. Cũng không ít người tìm đến cây gạo để chụp hình, lưu giữ những khoảnh khắc thanh xuân rực rỡ giữa tháng Tư đầy nắng.

Chị Thùy Trinh (38 tuổi, Hà Nội) – một du khách có dịp ghé thăm cây gạo cô đơn – chia sẻ đầy xúc động: “Với tôi, hoa gạo không chỉ là loài hoa của thiên nhiên, mà còn là hoa của ký ức. Nó gợi nhớ những ngày thơ bé rong chơi dưới tán cây làng, nơi lũ trẻ tụ tập nô đùa, nơi những bà, những mẹ ngồi nghỉ sau giờ làm đồng. Mỗi mùa hoa gạo, quê hương lại như sống lại trong tôi một cách đầy ấm áp.”

 

 

Không riêng gì Vĩnh Phúc, ở nhiều miền quê khác như Nghệ An, cây gạo cũng là hình ảnh gắn liền với đời sống nông thôn. Tại huyện Anh Sơn, những cây gạo cổ thụ được người dân trân trọng bảo vệ như một phần hồn quê. Mỗi độ tháng Ba, tháng Tư, cả vùng lại bừng sáng trong sắc đỏ rực rỡ của hoa gạo, thu hút đông đảo du khách về chiêm ngưỡng, chụp ảnh và cảm nhận sự giao hòa giữa con người, thiên nhiên và ký ức.

Hoa gạo – loài hoa mộc mạc mà đầy khí chất – không chỉ là biểu tượng mùa sang của đất trời mà còn là chứng nhân lặng lẽ của làng quê Việt Nam. Dù chỉ nở rộ trong khoảng ba tuần ngắn ngủi mỗi năm, nhưng vẻ đẹp mãnh liệt và cảm xúc mà nó mang lại dường như đọng lại mãi trong lòng những ai từng một lần ngắm nhìn.