Theo tạp chí ZNews, đầu tháng 6, khi những vạt nắng đầu hè rải xuống miền Bắc cũng là lúc những vườn vải ở Bắc Giang bước vào mùa chín rộ. Khắp các nẻo đường vùng quê, sắc đỏ của vải hòa cùng màu xanh mướt của lá cây tạo nên một bức tranh thiên nhiên rực rỡ và sống động. Chính trong thời điểm này, Phạm Tú (31 tuổi, sống và làm việc tại Hà Nội) đã cùng bạn thực hiện một chuyến đi ngắn bằng xe máy về Bắc Giang để tận mắt chiêm ngưỡng mùa vải – một trong những thời điểm đẹp nhất trong năm của miền quê trù phú này.
“Chỉ cần nghĩ đến hình ảnh những chùm vải đỏ rực trong nắng sớm là chúng tôi đã thấy háo hức không yên,” Tú chia sẻ. Mỗi năm, từ tháng 5 đến giữa tháng 7, Bắc Giang như khoác lên mình tấm áo mới – những khu vườn rộng lớn, từng chùm vải sai trĩu chen nhau rực sáng dưới nắng hè. Không chọn những địa điểm quá nổi tiếng như Lục Ngạn, Tú và bạn đồng hành tìm đến thôn Phúc Lễ (xã Phúc Hòa, huyện Tân Yên) – một nơi còn khá “nguyên bản” trong mắt khách du lịch, ít ồn ào nhưng đậm đà nét quê.
Theo Tú, thôn Phúc Lễ chủ yếu là các vườn dân sinh, người dân sống bằng nghề trồng hoa màu và cây vải lâu năm. Anh dành cả ngày để ghé thăm các vườn vải đang vào độ đẹp nhất, chụp ảnh, rồi lang thang qua những điểm cân vải – nơi không khí mua bán, vận chuyển rộn ràng từ sáng sớm. “Có vườn chỉ vài chục gốc, có nơi lên tới vài trăm gốc vải. Nhìn đâu cũng thấy vải, cảm giác như mình đang lạc vào một thế giới ngọt ngào vậy,” Tú kể lại bằng ánh mắt hào hứng.
Khách du lịch có thể dễ dàng xin phép chủ vườn để vào tham quan và chụp ảnh. Người dân ở đây đặc biệt thân thiện, luôn sẵn sàng mở cổng đón khách và mời vào hái vải, thậm chí giúp chọn những chùm ngon nhất nếu du khách muốn mua về làm quà. Dọc theo con đường làng, cũng có nhiều hàng quán nhỏ, chỗ nghỉ chân, tạo điều kiện thuận lợi cho những người đi chơi trong ngày hoặc lưu lại lâu hơn.
Điều khiến Tú xúc động nhất không chỉ là vẻ đẹp của vườn vải, mà còn là sự chân chất và nồng hậu của người dân địa phương. Anh kể: “Hầu như đến vườn nào tôi cũng được mời ăn vải. Có cô chú còn chuẩn bị túi sẵn, bắt tôi mang về bằng được.” Đó là những khoảnh khắc ấm áp mà không phải nơi đâu cũng có – sự gần gũi, thân thiện rất riêng của miền quê Bắc Giang.
Không chỉ dừng lại ở việc chụp ảnh và thưởng thức trái cây tươi, Tú còn có dịp nghe người dân kể chuyện mùa vụ – khoảng thời gian bận rộn và quan trọng nhất trong năm. Họ thường phải thức dậy từ 2–3 giờ sáng để hái vải, kịp mang ra điểm cân trước khi trời nắng gắt. Những câu chuyện lao động, những nụ cười giữa công việc tất bật, cùng hình ảnh người dân cần mẫn dưới tán vải sum suê, tạo nên một bức tranh mùa hè sống động nhưng vẫn rất đỗi yên bình.

Theo ông Đỗ Tuấn Khoa, Phó Giám đốc Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tỉnh Bắc Giang, toàn tỉnh hiện có hơn 30 điểm du lịch cộng đồng và du lịch nông thôn, với khoảng 250 hộ dân tham gia. Trong đó, nhiều địa phương như Lục Ngạn, Lục Nam, Tân Yên đang dần hình thành các không gian phát triển du lịch nông nghiệp sinh thái. Không chỉ tạo ra nguồn thu từ các dịch vụ trải nghiệm, loại hình du lịch này còn góp phần quan trọng vào việc xây dựng thương hiệu nông sản Bắc Giang, đặc biệt là quả vải thiều – niềm tự hào của người dân nơi đây.
Dù đã từng nhiều lần đến Bắc Giang, nhưng theo Phạm Tú, đây là lần đầu tiên anh được trải nghiệm mùa vải theo cách trọn vẹn đến vậy. “Cảm giác đi giữa vườn cây trĩu quả, hái và ăn tại chỗ, ngắm người dân cười nói dưới bóng cây, nghe tiếng chim hót… là một trải nghiệm ngọt lành, dịu dàng và khó quên,” anh nói.
Trong một thế giới hiện đại, nơi con người ngày càng rời xa thiên nhiên, thì một chuyến đi như vậy không chỉ là du lịch, mà còn là cơ hội để kết nối lại với đất, với người, với sự mộc mạc vốn có của cuộc sống. Với Phạm Tú, Bắc Giang không chỉ đơn thuần là một điểm đến, mà là món quà mùa hè – ngọt ngào, trong lành và đầy yêu thương.