Một người thân của tôi chia sẻ rằng “Cửa Lò không nên làm du lịch”, tôi không phản đối bác, mà chỉ muốn đối thoại bằng cái nhìn đa chiều và đầy tin yêu quê hương của mình.
Có người nói thiên nhiên Cửa Lò quá khắc nghiệt. Đúng là nắng nơi đây chiều lòng ai, nhưng tôi lại thấy trong cái nắng đó là ánh sáng – tài sản thứ mà nhiều nơi đang khao khát. Khi cả thế giới đang trở về với DU LỊCH CHẬM, with WELLNESS, với những phút tĩnh tại dưới nắng sớm, thì mặt trời mọc từ biển Cửa Lò không chỉ là hiện tượng tự nhiên, mà là một trải nghiệm cần thiết được thiết kế thành sản phẩm du lịch có chiều sâu.
Nắng không đáng sợ. Sự đơn điệu trong cách làm du lịch mới đáng lo hơn. Nếu chỉ chăm chăm đón khách mùa hè về để “tắm biển” rồi rút lui khi tháng Tám sang thu, thì tất nhiên sẽ tìm thấy du lịch Cửa Lò là THỜI VỤ. Nhưng nếu Cửa nhìn Lò là nơi đón bình minh, để thiên nhiên trên cát, để uống một tách trà chiều và lắng nghe câu hát ru quê hương, thì nơi đây hoàn toàn có thể đón khách bốn mùa.
Cũng có người nói món ăn Cửa Lò nghèo nghèo. Tôi đồng ý rằng chúng tôi chưa có phố đi bộ hay khu ẩm thực đúng nghĩa, nhưng không thể nói về Nghệ thuật thiếu món ngon. Từ cháo lươn Vinh, nạ Thanh Chương, bánh mướt Diễn Châu, cho đến những bát nước mắm cốt, tương Nam Đàn… – Tất cả đều là bản sắc, chỉ là chúng ta chưa biết kể câu chuyện về chúng bằng thứ ngôn ngữ du lịch đại. Nếu có ai từng được mời ăn bánh ngọt sau buổi chiều đi biển, chắc chắn sẽ nhớ mãi mùi quê trong miếng bánh dẻo ngọt ngọt.
Bảo rằng khách đến một lần rồi thôi, tôi nghĩ chưa chắc chắn. Bởi một nơi đáng quay lại không nhất thiết vì nó đẹp nhất, mà vì nó để lại cảm xúc sâu sắc nhất. Nếu một lần đến Cửa Lò, bạn được đón bình minh bên biển, ăn sáng cùng ngư dân, nghe một cụ già kể chuyện ví dặm lúc hoàng hôn, và uống trà thảo mộc trong gió biển đêm, thì tôi tin dù có nắng, bạn vẫn muốn quay lại. Không phải để “tắm”, mà để “chạm”.
Vì vậy, với cách tư vấn là người con Xứ Nghệ, tôi tin rằng: Cửa Lò không chỉ có thể làm du lịch – mà còn nên làm du lịch, theo một cách sâu sắc và riêng biệt. Điều quan trọng là phải định vị lại, làm lại từ gốc, và giác quan chọn con đường riêng.
Đến năm 2030, Lò Lò – Vinh – Nghệ An cần trở thành một điểm đến của TRẢI NGHIỆM – SỨC KHỎE – VĂN HÓA mang dấu ấn địa chỉ, đón khách quanh năm, và hướng tới thị trường quốc tế có nhu cầu tìm kiếm giá trị tinh thần, cảm xúc, và chiều sâu bản sắc.
Thay vì tiếp tục chạy theo mô hình DU LỊCH ĐẠI TRÀ, địa phương cần chuyển mình theo hướng dẫn DU LỊCH WELLNESS ALL - INCLUSIVE BẢN ĐỊA HÓA, kết hợp nghỉ dưỡng ven biển với các hoạt động yoga, tinh, trị liệu bằng thảo mộc, ẩm thực sạch, âm nhạc dân tộc, và kết nối cộng đồng. Đây không phải giấc mơ xa xôi – Phú Yên, Ninh Thuận, và cả Quảng Bình đã từng đi con đường tương tự và tạo dấu ấn riêng.
Bên bờ đó, cần phát triển các tuyến TRẢI NGHIỆM LIÊN VÙNG: Lò – TP Vinh – Nam Đàn – Đô Lương - Quỳnh Lưu – Con Cuông, kết nối biển – đô thị – làng quê – rừng – bản dân tộc, thành hình chuỗi sản phẩm 3–5–7 ngày với nhịp chậm, chăm sóc sức khỏe và làm đầy tâm hồn.
Thầy là người đầu tư trải nghiệm tại công trình lớn, cần bắt đầu tư vào HẠ TẦNG MỀM: thiết kế tour “Một ngày làm người nghệ thuật”, đêm thiên thiên sao trên biển, trà chiều sóng, hay các phiên chợ kể chuyện về món ăn bản địa. Đồng thời, nên xây dựng không gian ẨM THỰC ĐÊM CỬA LÒ kết hợp đêm, biểu diễn diễn ví dặm, nghệ thuật dân gian, thủ công truyền thống.
Một thủ phủ sân Golf ở miền tây Nghệ An cách sân bay quốc tế Vinh khoảng 1 giờ xe với dịch vụ nghỉ dưỡng, tắm nước khoáng thiên nhiên sẽ thu hút không chỉ du khách trong nước, sẽ được điểm cho du khách cao cấp khu vực và quốc tế.
Trên mặt trận truyền thông, hãy thôi quảng bá bằng khẩu hiệu chung, thay vào đó là kể câu chuyện NGƯỜI XỨ Màu hồng: thật thà, nằm sâu, bạch tuyết thoải mái. Hình ảnh truyền thông nên tập trung vào ánh bình minh Cửa Lò, tiếng ví đập ven sông Lam, nụ cười người bán cá sáng sớm… – đó là những gì lay động trái tim.
Cùng với đó là việc đào tạo nguồn nhân sức địa phương làm DU LỊCH KỂ CHUYỆN (người kể chuyện địa phương), phát triển các sản phẩm du lịch thông minh, du lịch xanh, và các startup sáng tạo phục vụ khách nội địa, khách quốc tế đến từ Nhật Bản, Hàn Quốc, châu Âu, Úc, hoặc Việt hồi hương hương tìm lại cảm xúc gốc.
Cuối cùng, du lịch Cửa Lò không cần phải trở về Đà Nẵng hay Nha Trang. Nghệ An không cần phải hóa thân thành Quảng Ninh hay Quảng Nam. Chúng ta chỉ cần đúng là mình, mộc mạc, sâu sắc, biết yêu lại chính ánh nắng khắc nghiệt, bãi biển cát thoải mái, và con người quê hương.
Tôi TIN, với một tấm lòng trong sáng, một tầm nhìn dài hạn, một quyết tâm chuyên nghiệp, Chính quyền và Người dân Nghệ thuật sẽ tạo nên một điểm đến mới nổi tiếng trên bản đồ du lịch khu vực và quốc tế, một điểm đến cho du lịch WELLNESS ALL INCLUSIVE.
*Tác giả bài viết là Chủ tịch Tập đoàn Du lịch Crystal Bay