Bí ẩn về cung điện cổ hơn cả Tử Cấm thành ở Trung Quốc, được đồn chứa nửa số vàng có trên thế giới

Tọa lạc ở độ cao hơn 3000 mét so với mực nước biển, cung điện Potala hùng vĩ như một kỳ quan chốn bồng lai tiên cảnh. Vị thế hiểm trở, chót vót giữa mây trời, khiến Potala được mệnh danh là cung điện cao nhất thế giới, một biểu tượng cho sự uy nghi và sức mạnh của Phật giáo Tây Tạng.

Nền văn minh Trung Hoa 5.000 năm tuổi tự hào với di sản văn hóa đồ sộ, trong đó những công trình kiến trúc cổ đại luôn là niềm kiêu hãnh của đất nước tỷ dân. Khi nhắc đến Trung Quốc, thế giới thường nhớ ngay đến Tử Cấm Thành nguy nga tráng lệ ở Bắc Kinh. Nhưng ít ai biết rằng, ẩn mình trên đỉnh Hồng Đồi ở Tây Tạng, cung điện Potala còn sở hữu vẻ đẹp hùng vĩ và lịch sử lâu đời hơn cả Tử Cấm Thành.

Được xây dựng từ thế kỷ thứ 7, Potala là một kiệt tác kiến trúc với tuổi đời hơn 1.300 năm, lưu giữ trọn vẹn nét đẹp cổ kính cùng những câu chuyện lịch sử huyền bí. Vẻ đẹp tráng lệ và sự nguyên vẹn của Potala khiến nhiều người tin rằng nơi đây cất giấu một nửa số vàng trên thế giới, dù chỉ là lời đồn đại, nhưng cũng đủ thấy sự giàu có và lộng lẫy của cung điện này.

So với Tử Cấm Thành, cung điện Potala mang vẻ đẹp độc đáo và bí ẩn hơn, hòa quyện giữa kiến trúc cung điện và tu viện Phật giáo. Nơi đây từng là nơi ở của Đức Đạt Lai Lạt Ma, đồng thời là trung tâm chính trị và tôn giáo của Tây Tạng. Ngày nay, Potala là điểm đến thu hút đông đảo du khách, là biểu tượng cho sự trường tồn của văn hóa Tây Tạng.

Công trình kiến trúc đồ sộ

Cung điện Potala, một công trình kiến trúc đồ sộ và nguy nga, được xây dựng từ năm 637 dưới triều đại vua Tùng Tán Cán Bố để kỷ niệm cuộc hôn nhân với Công chúa Văn Thành. Tuy nhiên, biến cố lịch sử đã khiến cung điện gần như bị phá hủy hoàn toàn vào thời Trung cổ. Mãi đến thế kỷ XVII, công trình mới được trùng tu và mất hơn 50 năm để hoàn thiện với quy mô như ngày nay. Cái tên "Potala", trong tiếng Phạn có nghĩa là "đất thánh của đức Phật", thể hiện sự tôn kính và uy nghiêm của công trình.

Với lối kiến trúc xếp lớp độc đáo, Cung điện Potala sở hữu một vẻ đẹp hùng vĩ, khó có thể nhầm lẫn. Tòa cung điện cao 117m, dài 360m, rộng 270m, tổng diện tích lên đến hơn 360km2, bao gồm 13 tầng với hơn 1000 phòng nhỏ và gần chục ngàn Phật điện. Tọa lạc ở độ cao 3600m so với mực nước biển, Potala xứng đáng là cung điện cao nhất và ấn tượng nhất thế giới.

Cung điện Potala, một kỳ quan kiến trúc vĩ đại, được xây dựng nên từ những vật liệu đơn sơ nhất: đất, đá và gỗ. Vào thời điểm đó, khi khoa học công nghệ còn hạn chế, mọi vật liệu đều phải vận chuyển bằng sức người và những chú lừa cần mẫn. Thử tưởng tượng, để tạo nên một công trình đồ sộ với hơn 1.000 gian phòng, hơn 10.000 Phật điện và 20.000 tượng điêu khắc, cần một sự nỗ lực phi thường đến nhường nào!

Potala có bao nhiêu vàng?

Huyền thoại kể rằng, để xây dựng nên cung điện Potala nguy nga, tráng lệ, vua Tùng Tán Cán Bố đã không tiếc công sức và tiền bạc. Ông khao khát tạo nên một công trình kiến trúc vĩ đại, xứng tầm với vị thế của mình và tôn vinh Phật giáo Tây Tạng. Việc lựa chọn địa điểm xây dựng trên đỉnh núi Hồng Đồi cao chót vót đã là một thử thách lớn, chưa kể đến việc dung hòa kiến trúc cung điện truyền thống với phong cách chùa chiền linh thiêng.

Vua Tùng Tán Cán Bố ấp ủ ý tưởng về một cung điện đồ sộ, cao ít nhất 200 mét, với 13 tầng bên ngoài và 9 tầng bên trong. Từng chi tiết, từ mái ngói, nền nhà cho đến những bức bích họa trên tường, đều phải toát lên vẻ đẹp lộng lẫy, tinh xảo và thiêng liêng.

Theo ghi chép trong "Hồ sơ về các vị vua của Tây Tạng", Cung điện Potala được mô tả là một công trình kiến trúc khổng lồ với cổng chính hướng Nam, sở hữu hơn 900 phòng ốc chính và hơn 1.000 phòng phụ trợ khác. Quy mô và sự tráng lệ của cung điện đã khiến nó trở thành biểu tượng cho quyền lực và sự uy nghiêm của các đời Đạt Lai Lạt Ma.

Cung điện Potala, vốn đã tráng lệ với kiến trúc nguy nga, còn ẩn chứa bên trong vô vàn báu vật. Sau khi hoàn thành, nơi đây trở thành nơi cất giữ những vật phẩm liên quan đến Phật giáo, cùng vô số báu vật quý hiếm và đồ trang sức bằng vàng bạc của hồi môn.

Tuy nhiên, "trái tim" của Potala, nơi hội tụ tinh hoa và giá trị nhất, lại là một ngôi chùa cao 14,85 mét. Người dân địa phương truyền tai nhau rằng, để xây dựng nên công trình này, nhà vua đã không tiếc công sức, bỏ ra hơn 110.000 lượng vàng cùng hơn 15.000 viên ngọc trai, đá quý lấp lánh và mã não quý giá. Thậm chí, có câu chuyện còn cho rằng một nửa số vàng trên thế giới khi đó đều nằm trong cung điện Potala, đủ thấy sự xa hoa, giàu có tột bậc của nơi này.

Dù tồn tại những giả thuyết ly kỳ về kho báu ẩn giấu bên trong Cung điện Potala, nhưng cho đến nay, chưa có bất kỳ bằng chứng nào xác thực những điều này. Một số nhà khoa học cho rằng, chính sự nguy nga, tráng lệ với nhiều chi tiết dát vàng của cung điện đã vô tình khơi nguồn cho những lời đồn đại về kho báu.

Cung điện Potala - di sản thế giới 

Cung điện Potala, di sản thế giới được UNESCO công nhận năm 1994, là điểm đến mơ ước của biết bao du khách trên thế giới. Kể từ sau cuộc đại trùng tu vào những năm 1989-1994, cung điện huyền thoại này đã mở cửa chào đón du khách, dù chỉ một phần nhỏ trong tổng thể công trình đồ sộ được phép tham quan dưới sự giám sát chặt chẽ của hệ thống camera an ninh.

Điều khiến Potala càng thêm đặc biệt chính là nghi thức sơn tường bằng sữa độc đáo được duy trì hàng thế kỷ nay. Hằng năm, trước ngày 22 tháng 9 theo lịch Tây Tạng, những bức tường của cung điện lại được khoác lên mình một lớp sơn mới. Lớp sơn đặc biệt này là hỗn hợp được chế biến công phu từ sữa, đường, mật ong, các loại thảo mộc và vôi trắng, tạo nên vẻ đẹp thanh khiết, trang nghiêm cho cung điện.

Ngày nay, với sự hỗ trợ của công nghệ hiện đại, việc sơn lại toàn bộ bức tường của cung điện chỉ mất khoảng 10 ngày. Thế nhưng, quay ngược thời gian về quá khứ, khi chưa có những trang thiết bị tân tiến, người ta phải mất đến hơn một tháng mới có thể hoàn thành công việc này. 

Sở hữu những nét độc đáo hiếm có, cung điện này hàng năm thu hút hàng trăm nghìn lượt khách ghé thăm. Tuy nhiên, để bảo tồn di sản quý giá này, từ năm 2003, lượng khách tham quan đã được giới hạn. Cung điện chỉ mở cửa 6 tiếng mỗi ngày và đón tiếp tối đa 1300 khách. Phần mái, khu vực từng bị cấm vào tham quan, đã được mở cửa cho công chúng chiêm ngưỡng sau khi trùng tu xong vào năm 2006.

Hiện nay, cung điện đã có thể đón tiếp 2300 khách mỗi ngày. Việc di chuyển đến đây cũng trở nên thuận tiện hơn bao giờ hết nhờ tuyến đường sắt Thanh Tạng, nối liền thành phố Thanh Hải với Tây Tạng. Du khách giờ đây có thể dễ dàng đến Lhasa và khám phá vẻ đẹp tráng lệ của cung điện.